Arsenal sẽ đón chào một thế hệ mới nhưng NHM Pháo thủ vẫn ở đó, dù cho người ta nói rằng các Gooner đã có một tình yêu dại khờ.
Đối với Arsenal, việc thua hay thắng 1 vài trận, top 4 hay top 6… thì cũng chẳng làm lão chủ tịch chi nhiều tiền hay Arsenal vô địch cả. Năm ngoái khi HLV Wenger còn tại vị cũng trắng tay và năm nay mọi chuyện không có gì thay đổi. Tình yêu của NHM vẫn nguyên vẹn, mặc cho những lời chế giễu ngoài kia.
Liệu các fans của Arsenal, bạn có hiểu câu nói “những đứa trẻ nhà Wenger” không? nó là 1 câu tự hào hay là 1 câu mỗi khi thua trận bị mang ra chế giễu Arsenal giống như nhà trẻ này nọ. Các bạn có nhớ Cesc không? đội trưởng có lẽ là trẻ nhất CLB. Ngày ấy trong tay Wenger là những cầu thủ tài năng và họ còn rất trẻ và câu nói trên ra đời với bao điều tự hào và mong đợi, đương nhiên cái kết thì ai cũng biết và nó đượm buồn
Những đứa trẻ năm nào giờ chẳng còn ai, vậy đó Arsenal đã quá quen thuộc với việc không danh hiệu, bị chê cười mỉa mai, nhưng NHM chưa một ai quay lưng lại. Đơn giản, Pháp thủ mang đến tình yêu, sự ấm áp của gia đình chứ không phải một đội bóng thông thường, làm tất cả để có danh hiệu, tiền bạc… Sau mỗi mùa giải, người ta lại thấy Arsenal với 2 bàn tay trắng, nhưng tại sao CĐV của họ vẫn ở đó, thậm chí là ngày một tăng? NHM có thể chọn một đội bóng xuất sắc hơn để cổ vũ, nhưng sao họ không làm như vậy? Đơn giản lắm, vì họ đã yêu rồi, một tình yêu dại khờ không thể tan vỡ.
>>Tham khảo bài phân tích : Kèo bóng đá tại SoikeoTV
Hơn nữa, hãy nhìn vào lứa cầu thủ của thời HLV Wenger, ai cũng xứng đáng được tôn trọng và họ luôn cháy hết mình vì CĐV, dù cho thua trận, trắng tay nhưng chưa bao giờ họ bỏ cuộc. Vậy đó, ở Arsenal là thứ tình cảm dại khờ nhưng đã là ở trong một mái nhà, họ sẵn sang chịu khổ cùng nhau.
Nhắc đến Ramsey, có lẽ cuộc chia ly của anh khiến NHM rơi nhiều nước mắt nhất. Từ nay các Gooner sẽ không còn thấy “Người không phổi” của Arsenal trên sân Emirates nữa, những gì anh đã cống hiến cho Arsenal trong suốt 11 năm qua. Có lẽ Arsenal đã làm anh thất vọng trong suốt 11 năm đó vì thứ hạng cũng như những danh hiệu mà đáng lẽ ra anh đã có từ rất lâu. Anh từ chối những lời mời từ các đội bóng lớn để ở lại với “bố Wenger” để rồi khi bức tượng đài lớn nhất của sân ra đi thì có lẽ cũng là lúc đứa con ấy ra đi. Cuộc vui nào cũng sẽ tàn và “đứa trẻ cuối cùng” của Wenger đã ra đi.